Chăn thả bảo tồn hay
bảo tồn bằng việc chăn thả là việc sử dụng
chăn thả gia súc bán thuần hóa hoặc đã được thuần hóa để duy trì và tăng tính
đa dạng sinh học của
đồng cỏ tự nhiên hoặc
bán tự nhiên, những vùng đất nóng,
đồng cỏ sỏi khô, vùng
đất ngập nước và nhiều môi trường sống khác. Chăn thảo bảo tồn thường là việc lựa chọn loài gia súc theo loại thực vật
mục tiêu (lựa chọn các loài gia súc theo
khẩu vị thực vật mà chúng thích ăn), lựa chọn thời điểm chăn thả để có
hiệu quả.Việc thực hành chăn thả bảo tồn đã được chứng minh là có lợi trong việc kiểm soát đất và trong việc khôi phục, duy trì hệ sinh thái
đồng cỏ và hệ sinh thái
vùng nhiệt đới. Mức độ chăn thả bảo tồn tối ưu sẽ phụ thuộc vào mục tiêu bảo tồn và các mức độ chăn thả khác nhau, cùng với việc thực hành các hình thức bảo tồn khác, có thể được sử dụng để tạo ra kết quả mong muốn.Chăn thả bảo tồn không phải để bảo tồn các loài
động vật được chăn thả mà sử dụng các loài vật đó (thường là
bò,
cừu,
dê,
ngựa và
thỏ) để kiểm soát thảm thực vật, loại trừ các loài
thực vật gây hại theo mục tiêu, duy trì sinh thái,
cảnh quan,
cộng đồng sinh học khác. Chăn thả nói chung là ít chuyên sâu hơn so với thực hành việc đốt có kiểm soát hoặc đốt cháy để giảm thiểu thiệt hại theo quy định, nhưng vẫn cần phải được
quản lý để đảm bảo rằng
chăn thả quá mức (overgrazing) dẫn đến
đất bạc màu không xảy ra.